Nhưng để đạt được mục tiêu đó, dưới góc nhìn của VOV Giao thông thì “An toàn giao thông cho trẻ em phải là ưu tiên hàng đầu” trong mỗi gia đình và cộng đồng.
Các chính sách về đảm bảo an toàn giao thông nói chung, an toàn giao thông trẻ em nói riêng luôn được đặc biệt quan tâm, cụ thể hóa bằng quy định pháp luật. Thời gian qua, đã có hàng loạt quy định mới, quy định được bổ sung, hoàn chỉnh góp phần tăng cường đảm bảo an toàn giao thông trẻ em như: xử phạt hành vi giao xe cho người không đủ tuổi lái; xử phạt hành vi chở trẻ em trên 6 tuổi ngồi phía trước xe máy…
Đồng thời, quy định về quản lý vận tải yêu cầu phải có thiết bị giám sát, ghi hình và có cảnh báo, chống bỏ quên trẻ trên xe. Phải có tối thiểu một người quản lý trên mỗi xe. Xe chở từ hai trẻ phải có ít nhất hai người quản lý trẻ trên xe. Không được để trẻ trên xe khi người quản lý đã rời xe. Riêng người lái, phải có ít nhất hai năm kinh nghiệm về lái xe vận tải hành khách.
Tại Hà Nội, mô hình "Cổng trường an toàn" đã được triển khai nhằm nâng cao ý thức của học sinh và phụ huynh, góp phần phòng tránh tai nạn và ùn tắc giao thông.
Tai nạn giao thông như các chuyên gia đã khẳng định là điều có thể phòng tránh được. Đảng, Nhà nước, Chính phủ đã đặt mục tiêu "Không có tử vong do tai nạn giao thông đường bộ” vào năm 2045 và việc xây dựng Dự án “Việt Nam 2000” với mục tiêu kéo giảm tai nạn giao thông ở trẻ em về 0 chính là một bước cụ thể hóa tầm nhìn này.
Điểm khác biệt lớn nhất của sáng kiến này không nằm ở mục tiêu, mà ở phương thức thực hiện. Thay vì các chiến dịch nhỏ lẻ, dự án đã quy tụ được một liên nh đa ngành chưa từng có, từ các cơ quan hoạch định chính sách của Chính phủ, các tổ chức quốc tế hàng đầu, đến các tổ chức xã hội dân sự và khu vực tư nhân. Cách tiếp cận này hứa hẹn sẽ giải quyết được những “điểm nghẽn” vẫn tồn tại từ trước tới nay.
Trong đó, việc tập trung triển khai vào 3 lĩnh vực can thiệp trọng yếu là mũ bảo hiểm, ghế an toàn ô tô, và an toàn ở khu vực trường học được dựa trên bằng chứng khoa học cũng cho thấy một chiến lược rõ ràng, không dàn trải. Tuy nhiên, khó khăn, thách thức lớn nhất vẫn nằm ở quá trình thực thi và thay đổi hành vi trong cộng đồng.
Thành công của dự án sẽ không chỉ phụ thuộc vào nỗ lực của các đơn vị triển khai, mà còn cần sự cam kết mạnh mẽ trong việc thực thi pháp luật và quan trọng hơn cả, là sự chuyển biến trong nhận thức của mỗi gia đình, mỗi người tham gia giao thông. Dự án đã cung cấp một lộ trình và một niềm hy vọng, biến mục tiêu “không còn trẻ em tử vong vì tai nạn giao thông” từ một khẩu hiệu trở thành một khả năng có thể đạt được.
Nhưng việc thay đổi hành vi và nhận thức con người chưa bao giờ là việc dễ dàng, đặc biệt khi nhiều bậc cha mẹ vẫn chưa nhận ra mức độ nguy hiểm khi để con em mình đi xe mà không có mũ bảo hiểm đạt chuẩn hay ghế an toàn. Thách thức thứ hai là khả năng tiếp cận và chi phí, khi ở một số khu vực, việc tìm mua mũ bảo hiểm hoặc ghế an toàn đạt chuẩn vẫn còn khó khăn, hoặc giá quá cao so với thu nhập của nhiều gia đình.
Dự án "Việt Nam 2000" được khởi xướng với mục tiêu kéo giảm tai nạn giao thông cho trẻ em và thanh thiếu niên tại Việt Nam xuống còn bằng 0 là một mục tiêu có nhiều thách thức nhưng hoàn toàn khả thi. Vấn đề là quyết tâm, sự vào cuộc đồng bộ, với trách nhiệm, tình yêu thương của cộng đồng và các bậc phụ huynh, để biến an toàn giao thông thành một nét văn hóa sống, chứ không chỉ là một quy định, vì an toàn cho thế hệ hôm nay và mai sau.