Bé gái lớp 3 bị xe đưa rước học sinh cán tử vong trước cổng trường
Khi bé gái lớp 3 đang bước xuống xe thì tài xế cho xe lùi khiến bé gái ngã xuống đường và bị bánh xe chèn qua người tử vong tại chỗ.
Your browser does not support the playback of this video. Please try using a different browser.
Ngày 18/12 vừa qua, hãng tin Mỹ CNN đã có một bài viết dài, do một nhà báo về quân sự nổi tiếng viết.
Bài viết đó nói về “Chiến dịch Linebacker II”, hay chúng ta được biết đến một cách gọi rộng rãi hơn, đó là trận ném bom 12 ngày đêm vào dịp lễ Giáng sinh năm 1972 ở Hà Nội, Hải Phòng và nhiều tỉnh thành phía Bắc.
Đây là cuộc ném bom lớn nhất, dã man nhất mà quân đội Mỹ thực hiện kể từ sau Chiến tranh thế giới thứ hai. Cho đến nay, có lẽ đã không có một cuộc ném bom nào ở mức độ như vậy.
Trong 12 ngày đêm, đã có 20.000 tấn bom được ném xuống Hà Nội, Hải Phòng và các tỉnh miền Bắc của chúng ta.
Những trận ném bom đó đã giết chết 2.368 người là dân thường, trong số họ có 40 bác sĩ, y tá của bệnh viện Bạch Mai, có 45 người dân thường ở Hải Phòng đã thiệt mạng ngay trong đêm đầu tiên.
Có 287 người dân thường ở Khâm Thiên đã thiệt mạng trong đêm ngày 26/12/1972 và còn rất nhiều người khác nữa. 80% các nhà máy điện ở miền Bắc, như Yên Phụ, Uông Bí… đã bị tàn phá.
Hôm nay, chúng ta chỉ có thể nhìn thấy được một phần nhỏ những chứng tích của chiến dịch này. Đó là Đài tưởng niệm số 51 phố Khâm Thiên, nơi có tượng đài của hai mẹ con sống trên phố Khâm Thiên đã bị thiệt mạng do sức ép của bom.
Khi tìm thấy, thì trên tay chị (người phụ nữ đó tên là Đệ) vẫn còn bế đứa con của mình vừa mới ra đời, cháu bé cũng đã mất.
Khi đi qua cầu Chương Dương, chúng ta nhìn về phía cầu Long Biên, sẽ thấy rõ hơn, cây cầu vốn được coi là một niềm tự hào của những người Pháp khi đến Đông Dương, là một trong số những cây cầu thép dài nhất thế giới, đã bị đánh sập nhiều nhịp trong chiến dịch này.
Và những gì còn lại hôm nay của nhiều nhịp cầu đã bị sập, là do công binh của chúng ta xây dựng lại.
Bài báo trên CNN đã không nói nhiều về những gì mà tôi vừa nói với các bạn. Cho đến giờ, đó là những thiệt hại không thể đếm xuể của những người dân thường Việt Nam, hàng nghìn ngôi nhà, hàng loạt cơ sở dân sự và hàng nghìn người dân đã bị thiệt mạng, hàng nghìn người khác bị thương hay bị mất người thân, hàng nghìn trẻ em mồ côi.
Bài báo kia lại nói nhiều đến những gì mà phía Mỹ phải chịu đựng, đó là có 33 phi công của Mỹ bị thiệt mạng, đó là nhiều máy bay B52 bị bắn hạ. Mặc dù họ cho rằng, đó là những điều mà có thể ngoài tầm kiểm soát của không quân Mỹ.
Nhưng chính sự tự tin đó cho chúng ta thấy một khía cạnh khác, đó là sự man rợ của chiến tranh, của các nhà chính trị lúc đó. Hoàn toàn họ có thể dùng bom đạn và họ hy vọng sẽ khuất phục được ý chí của những người dân Việt Nam lúc đó.
Tất nhiên, chúng ta đã không thuyết phục. Tất nhiên chúng ta đã đứng vững. Như lời của cụ Hồ Chí Minh nói, Hà Nội đã đứng vững sau khi Mỹ thua trận ở trên bầu trời Hà Nội. Ít lâu sau đó, chúng ta đã ký Hiệp định Paris để lập lại hòa bình ở miền Bắc.
Trước những trận ném bom, Cố vấn an ninh Quốc gia Mỹ lúc đó là ông Henry Kissinger đã tuyên bố với người dân Mỹ là hòa bình ở trong tầm tay. Nhưng hòa bình trong tầm tay đó, có thể đến với những người dân Mỹ, trong ý nghĩ những người dân Mỹ, nhưng đã không đến được với hàng nghìn nạn nhân là những người Việt Nam thiệt mạng trong trận ném bom mà Richard Nixon đã quyết định tiến hành.
Chúng ta không thể quên về những nỗi đau đó.
Tôi nhớ một lần có cơ hội đến Washington D.C (Mỹ), tôi có nói chuyện với một vị Chủ tịch của Hội Cựu chiến binh. Trên bàn của ông ấy có đặt một cái bảng được khắc trang trọng, với nội dung trích lời của Tổng thống Mỹ John F. Kennedy là: “Forgive your enemies, but never forget their names” (Tha thứ cho kẻ thù của bạn, nhưng đừng bao giờ quên tên họ).
Với những người Mỹ hôm nay, không phải không còn là những kẻ thù, chúng ta hy vọng sẽ không còn phải có những kẻ thù như vậy.
Nhưng kể cả trong sự hợp tác vui vẻ, thì chúng ta không được phép quên là đã có những trang sử như vậy, không được phép quên có những thời khắc đau thương như vậy.
Bởi vì quên nếu những nạn nhân đó, tôi nghĩ là có tội./.
Khi bé gái lớp 3 đang bước xuống xe thì tài xế cho xe lùi khiến bé gái ngã xuống đường và bị bánh xe chèn qua người tử vong tại chỗ.
Giữa Sài Gòn hoa lệ, có một lớp học tình thương đã âm thầm duy trì suốt 15 năm để giúp con em công nhân các khu công nghiệp, chế xuất nghèo không được đến trường tiếp cận con chữ.
Di chuyển vào ngã tư An Sương (TP.HCM), người đàn ông đi xe máy đã va chạm với xe container khiến nạn nhân không qua khỏi.
Do ảnh hưởng của suy thoái kinh tế toàn cầu, nhiều doanh nghiệp bị cắt giảm đơn hàng, giảm lao động. Các doanh nghiệp nỗ lực duy trì, không để gián đoạn dứt gãy chuỗi sản xuất ra sao? TPHCM cần làm gì để hỗ trợ doanh nghiệp vượt qua khó khăn sau Tết?
Ngoài việc được cống hiến sức trẻ bảo vệ Tổ quốc, các bạn trẻ cũng mong muốn môi trường quân ngũ sẽ giúp mình trưởng thành hơn, phấn đấu rèn luyện, không ngừng hoàn thiện nhân cách và phát triển bản thân.
Lớp học tình thương Ngọc Việt đi qua hành trình suốt 15 năm, đã thắp lên ngọn lửa, ước mơ cho ít nhiều trẻ em khó khăn. Ít nhiều con chữ từ thuở ê a vỡ lòng cho đến lúc biết đọc biết viết, các bé lớn lên và đặt những viên gạch đầu tiên cho cuộc đời mình.
Ứng dụng Chat GPT là công cụ hỏi đáp tự động tích hợp trí tuệ nhân tạo (AI) do Công ty Công nghệ OpenAI phát triển. Về cơ bản, ChatGPT được thiết kế mô phỏng các cuộc trò chuyện giống của con người, có thể làm thơ theo yêu cầu, thậm chí trả lời các câu hỏi phức tạp theo nhiều phong cách khác nhau.