Không chỉ là một bến phà

Phà Bình Quới từng là nhịp nối nghĩa tình giữa bán đảo Thanh Đa và Thủ Đức. Thế nhưng, hai năm qua, con phà ấy nằm im vì vướng mắc thủ tục pháp lý, để lại nhiều hoài niệm nhưng cũng gây ra những bất tiện nhức nhối cho cuộc sống thường ngày.

Câu chuyện phà Bình Quới không chỉ là giao thông đi lại, mà còn nhắc nhở rằng, bên cạnh những công trình hiện đại mọc lên, thành phố cần biết gìn giữ và trân trọng những giá trị đời thường gắn bó với người dân.

Phà Bình Quới tạm ngưng hoạt động hơn 2 năm

Hơn hai năm kể từ ngày phà Bình Quới tạm ngưng hoạt động, bến sông vốn từng đông đúc nay chỉ còn vắng lặng, in bóng hoài niệm. Với nhiều người dân TP.HCM, nơi này gợi nhớ một nhịp sống chậm rãi, nghĩa tình của quá khứ. Nhưng bên cạnh nỗi nhớ, thực tại cho thấy việc “đóng phà” đang gây không ít khó khăn cho đời sống của rất nhiều người dân hai bên bờ sông.

Trước đây, chỉ mất vài phút đi phà là đã sang bờ. Nay, người dân Thanh Đa muốn sang Thủ Đức phải vòng xa gấp đôi, thậm chí gấp ba. Một đoạn đường ngắn ngủi biến thành gần chục cây số, chưa kể cảnh kẹt xe giờ cao điểm.

Thương nhất là ở phía người lao động khi con đường mưu sinh càng thêm chật vật. Thế mới thấy đó không chỉ là chuyện một phương tiện đi lại bị ngưng hoạt động, là nỗi nhớ nhung một phần ký ức đô thị, mà còn là sự đảo lộn đời sống dân sinh, ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống. Vì vậy rất cần sự quan tâm tháo gỡ từ chính quyền và doanh nghiệp.

Câu chuyện phà Bình Quới ngưng hoạt động được các trang truyền thông đại chúng nêu rất rõ về nguyên nhân khi những vướng mắc pháp lý của doanh nghiệp chưa thực hiện hoàn thành và kéo dài. Dù chính quyền và các đơn vị liên quan đã có sự nhắc nhỡ nhưng vấn đề vẫn chưa thể thay đổi. Và rồi, khi thủ tục chưa thông, phà đành “nằm im”, còn người dân tiếp tục chịu thiệt thòi.

Nhìn từ góc độ quản lý, việc yêu cầu hoàn thiện pháp lý là cần thiết, đảm bảo tính nh bạch và an toàn. Nhưng nhìn từ góc độ dân sinh, sự chậm trễ kéo dài này rõ ràng là bất hợp lý. Không thể để thủ tục mãi ì ạch trong khi nhu cầu đi lại bức thiết của rất nhiều cư dân bị bỏ ngỏ. Ở đây, trách nhiệm không chỉ thuộc về doanh nghiệp mà còn thuộc về cơ quan quản lý, những người cần sát sao, đồng hành, thậm chí chủ động tháo gỡ vướng mắc để sớm khôi phục một dịch vụ công ích thiết yếu.

Thay vì đi phà chỉ mất 5 phút thì nay người dân phải đi bằng đường bộ xa gấp nhiều lần

TP.HCM là đô thị luôn biến chuyển. Những cây cầu mới mọc lên giúp kết nối nhanh chóng. Nhưng khi chưa có những cây cầu hiện đại ấy thì việc giữ những bến phà hoạt động là nhu cầu cần thiết để giảm tải cho hạ tầng giao thông, giảm sự vất vả cho đời sống trong mỗi người dân phố thị. Không chỉ là một phương tiện, phà còn là một phần ký ức, một di sản cũ kỹ trong một đô thị phát triển, tạo thêm màu sắc hài hòa. Thế nên, nếu cần, hãy để những chiếc phà còn tồn tại có thể hoạt động trong dòng chảy của đô thị.

Một thành phố văn nh, hiện đại không chỉ được đo bằng những công trình lớn, mà còn ở chỗ biết giữ gìn, phát huy những giá trị nhỏ bé nhưng gắn bó mật thiết với đời sống người dân. Với bến phà Bình Quới, trách nhiệm nên chia đều cho cả tất cả các bên: doanh nghiệp và chính quyền. Bởi như thế thì những vướng mắc mới có thể được giải quyết trôi chảy khi đôi bên cùng nhau ngồi lại tháo gỡ.

Chiếc phà nhộn nhịp ngày nào trở thành điểm tụ tập, câu cá của ngừơi dân

Có thể nhiều người nghe qua sẽ nghĩ đó chỉ là một bến phà, nhưng đối với hàng ngàn người dân khác và thậm chí nhiều hơn thì đó lại là nhịp cầu sinh kế và ký ức. Cần có sự phối hợp và thúc đẩy tiến độ để bến phà sớm được hoạt động trở lại trong tương lai.

Bởi một thành phố hiện đại không thể để những nhu cầu dân sinh cơ bản bị bỏ quên và sự phát triển của một đô thị bậc nhất phải luôn song hành cùng niềm an cư của người dân.