Thế giới thu nhỏ từ vỏ lon

Giữa nhịp sống hiện đại hối hả, chú Nguyễn Tân Tiến vẫn lặng lẽ dành thời gian tỉ mẩn với từng mảnh vỏ lon nhỏ bé, biến chúng thành những mô hình xe, máy bay tinh xảo và sống động đến kinh ngạc.

Tuổi đã xế chiều, nhưng đôi bàn tay của người đàn ông ngoài 70 tuổi vẫn thoăn thoắt, tỉ mỉ từng chút để tạo ra những mô hình xe, máy bay kỳ công bằng vỏ lon. Giữa nhịp sống hiện đại hối hả, chú Nguyễn Tân Tiến vẫn lặng lẽ dành thời gian tỉ mẩn với từng mảnh vỏ lon nhỏ bé, biến chúng thành những mô hình xe, máy bay tinh xảo và sống động đến kinh ngạc.

Với đôi bàn tay khéo léo và niềm đam mê sáng tạo không ngừng, chú đã thổi hồn vào những vật tưởng chừng bỏ đi, biến rác thải thành nghệ thuật. 

Giữa nhịp sống hối hả của thời hiện đại, nơi những món đồ chơi điện tử, xe điều khiển từ xa hay búp bê thông nh tràn ngập các cửa hàng, vẫn có một người âm thầm gắn bó với niềm vui giản dị của tuổi thơ xưa.

Chú Nguyễn Tân Tiến, một người thợ thủ công bình dị, đã dành thời gian của tuổi xế chiều cuộc đời mình để biến những vỏ lon bỏ đi thành những món đồ chơi độc đáo, đầy sáng tạo và thân thiện với môi trường.

Chú Nguyễn Tân Tiến lặng lẽ dành thời gian tỉ mẩn với từng mảnh vỏ lon nhỏ bé, biến chúng thành những mô hình xe, máy bay tinh xảo và sống động đến kinh ngạc.

Trong ngôi nhà nhỏ trên đường Lý Thường Kiệt (quận Gò Vấp cũ, TPHCM), chú Nguyễn Tân Tiến vẫn ệt mài và khéo léo đôi bàn tay để tạo ra những mô hình đồ chơi bằng vỏ lon. Chú Tiến bắt đầu làm mô hình bằng vỏ lon từ thời điểm dịch Covid-19 bùng phát, chủ yếu để giết thời gian và thỏa mãn đam mê sáng tạo.

Về sau, ngoài công việc chính là cùng vợ nấu và bán đồ ăn sáng cho học sinh, chú treo những món đồ thủ công mình làm được lên chiếc xe máy, rồi ra khu vực Đường sách Nguyễn Văn Bình bán cho du khách.

"Cũng chỉ là ngẫu nhiên thôi, khi mà dịch covid-19 ở nhà không biết làm gì thì buồn quá nên lấy mấy này ra làm, cũng thấy trên mạng nước ngoài người ta cũng làm này nhiều rồi nên mình cũng mày mò làm, có duyên là như vậy. Làm những cái đầu thì hơi lâu, làm quen rồi thì giờ cũng nhanh lắm nhưng mà phải kiên nhẫn, nhớ lại mấy mẫu mã để giới trẻ giờ người biết".

Để hoàn thành một món đồ chơi, chú Tiến phải trải qua hàng chục công đoạn: rửa sạch vỏ lon, cắt gọt, mài nhẵn, uốn nếp, tạo hình, ghép nối và dán keo.

Để hoàn thành một món đồ chơi, chú Tiến phải trải qua hàng chục công đoạn: rửa sạch vỏ lon, cắt gọt, mài nhẵn, uốn nếp, tạo hình, ghép nối và dán keo. Một chi tiết sai lệch có thể khiến cả mô hình phải làm lại từ đầu. Nhưng với chú Tiến, mỗi công đoạn là một niềm vui. Tiếng kéo cắt kim loại, tiếng lon chạm nhau thành nhịp điệu quen thuộc.

Chú không đếm được mình đã làm bao nhiêu món đồ trong thời gian qua, chỉ biết rằng mỗi sản phẩm hoàn thành đều mang lại cảm giác hạnh phúc – như vừa thổi hồn cho một vật vô tri trở nên sống động. Những món đồ chơi ấy không phát ra âm thanh, không có pin hay động cơ, nhưng lại mang trong mình câu chuyện của sự tận tâm và tinh tế.

"Mình làm nhiều nhiều rồi đem đi bán thử như thế nào, không biết thị hiếu thị trường có tiếp nhận mình hay không? Giờ thì cũng bán được, kiếm sống được. Chủ yếu là để giải tỏa tâm lý để mình thoải mái hơn, có cái làm tuổi già. Có nhiều mẫu mã lắm, hơn 20 mẫu, nhưng sau cũng chỉ làm những mẫu thịnh hành thôi", chú Tiến chia sẻ. 

Không hào nhoáng, không quảng cáo, không thương mại. Chú Tiến vẫn ngày ngày lặng lẽ làm việc với những vỏ lon cũ. Giữa đời sống hiện đại, hình ảnh ấy như một nét chấm nhỏ nhưng sáng trong bức tranh lớn – nhắc ta nhớ rằng giá trị thật của cuộc sống đôi khi nằm trong những điều rất giản đơn.

Công việc của chú không mang lại nhiều thu nhập, nhưng mang đến niềm vui và ý nghĩa. Mỗi sản phẩm ra đời là một câu chuyện, là một lời nhắn nhủ rằng sáng tạo không có tuổi, và hạnh phúc đôi khi bắt đầu từ một lon nước ngọt bỏ đi. Chú cũng thừa nhận, những mô hình của chú được dán bằng keo, có nhiều chi tiết nên chỉ phù hợp để trưng bày, không thích hợp cho trẻ em chơi.

"Khó khăn chủ yếu đến từ việc không có kinh phí để mua nguyên keo với này kia thôi, rồi giờ bán được nên cũng ổn. Bán được chủ yếu lễ tết, ngày thường thì hên xui có bữa bán được vài chiếc, có bữa bán không được chiếc nào. Trung bình 1 ngày làm được 2 xe gắn máy, còn xích lô thì làm 1 ngày, nói chung nào công phu thì làm lâu", chú Tiến nói.

Công việc của chú không mang lại nhiều thu nhập, nhưng mang đến niềm vui và ý nghĩa.

Giữa dòng đời hối hả, giữa những món đồ chơi rực rỡ được sản xuất hàng loạt, vẫn còn đó những sản phẩm của chú Tiến – mộc mạc, giản dị mà đầy hồn. Chúng không chỉ là những món đồ chơi, mà là mảnh ghép của tuổi thơ, là hơi thở của một góc phố thân quen, nơi mỗi vỏ lon cũ lại được thắp sáng bởi niềm đam mê và tình yêu cuộc sống.

"Làm này nó đơn giản vậy thôi, những mà phải kiên nhẫn. Mình làm đến khi nào không còn làm được nữa thì thôi, còn đi còn đứng được là làm được".

Ở góc phố quen thuộcc ấy, giữa những vỏ lon cũ kỹ, bàn tay của người thợ vẫn ệt mài thổi hồn vào từng chi tiết, để kim loại tưởng chừng vô tri bỗng hóa thành những món đồ chơi rực rỡ sắc màu tuổi thơ. Mỗi sản phẩm là một câu chuyện, là tiếng nói của niềm đam mê và của tình yêu dành cho cuộc sống.

Từ những vật bỏ đi, chú Tiến không chỉ tạo nên niềm vui, mà còn gửi gắm thông điệp ý nghĩa: rằng chỉ cần có tâm và sự sáng tạo, thì bất cứ điều gì cũng có thể hồi sinh và mang lại giá trị. Giữa những ồn ào và vội vã, những món đồ chơi ấy vẫn dành cho riêng mình một nét đẹp nơi góc phố – nét đẹp của lòng say mê, của sự tử tế và của niềm tin rằng hạnh phúc luôn bắt đầu từ những điều giản dị nhất.  

SỐNG Ở SÀI GÒN: Sài Gòn trong veo một sáng cuối tuần

Sài Gòn sáng cuối tuần mang một hơi thở rất khác, không vội vã, tất bậc, mọi thứ đều chậm nhịp hơn ngày thường. Không khí cũng thêm phần trong lành, dễ chịu. Sáng cuối tuần nhiều người thường chọn góc công viên trung tâm để cà phê bệt, ngắm chim bồ câu, hàn huyên chuyện đời, kể về ước mơ dự định. Hay có người chọn trải nghiệm Metro để rời trung tâm đến vùng ven thành phố trong vài mươi phút có lẻ… Sài Gòn ngày thường bận rộn và trống trải, những khoảnh khắc êm đềm của cuối tuần như một trạm sạc quý giá giúp người ta vững vàng hơn trong chuyến hành trình tô vẽ tương lai. 

Sài Gòn sáng cuối tuần mang một hơi thở rất khác, không vội vã, tất bậc, mọi thứ đều chậm nhịp hơn ngày thường. (Ảnh: Internet)

Sài Gòn chữ vội trên vai….

Ở Sài Gòn, lắm lúc người ta hơn thua nhau đôi ba giây đèn xanh còn sót lại, cứ tiến về phía trước một cách nhanh, vội và dứt khoát. Lối vận hành này không dừng lại ở cách người ta tham gia giao thông mà còn dàn trải ở mọi mặt cuộc sống.

Sống ở vùng đất nhiều áp lực, theo góc nhìn tích cực, là môi trường lý tưởng để hàng triệu cá nhân có cơ hội trui rèn, phát triển.

Nhưng sẽ thật oan ức nếu đánh giá Sài Gòn chỉ có thế, chỉ toàn những áp lực, đua chen. Sống ở thành phố này, nếu đủ quan sát, không khó để lượm lặt nhiều điều thú vị, nhẹ nhàng, không khoa trương nhưng đủ để người ta thêm yêu một thành phố và thừa sức để tiếp tục nỗ lực vì lý tưởng của ̀nh.

Và, tôi muốn nhắc về sự dễ chịu của một buổi sáng cuối tuẩn ở Sài Gòn

Ở thành phố thú vị này, sáng cuối tuần không ồn ào, chẳng náo nhiệt, vắng chuyện tắc đường kẹt xe, đặc biệt nếu đêm hôm trước vừa trải qua một trận mưa đủ lớn, tiết trời của sáng cuối tuần lại khiến lòng người phải vấn vương.

Sáng cuối tuần, quanh khu vực công viên 30 tháng 4, Bưu điện Thành Phố, Nhà thờ Đức Bà, đông đảo người dân, đặc biệt là người trẻ thường về đây, thưởng thức cà phê bệt, giữa không gian của những kiến trúc giàu giá trị lịch sử, ngắm dòng xe cộ từ tốn qua lại, chuyện trò hàn huyên, có bầy chim bồ câu neo lại bên đường, mọi thứ nhẹ tênh, mọi buồn lo dường như được trút cạn.

Sáng cuối tuần, nhiều người cũng chọn cách di chuyển từ trung tâm ra ngoại ô thành phố và ngược lại bằng Metro số 1, vừa trải nghiệm một dịch vụ công cộng văn nh, hiện đại, vừa tận hưởng một cuối tuần thật khác chỉ trong mươi phút có lẻ, mới mẻ và trong lành. Bên cạnh Metro số 1, buýt sông Sài Gòn cũng là nơi nhiều người chọn trải nghiệm, với chiếc vé khứ hồi tầm 30.000 đồng, đã có thể tận hưởng cảm giác mát mẻ, ngắm Sài Gòn từ dòng sông trăm tuổi, êm đềm, rộng rãi, thênh thang.

Sáng cuồi tuần, người yêu thể thao sẽ chạy bộ, đạp xe rong ruổi các cung đường, như các tuyến đường trung tâm rợp bóng cây xanh, hay dọc bờ kè Hoàng Sa – Trường Sa, để tận hưởng sự nhẹ nhàng của ngày không bận rộn, để ngắm một Sài Gòn ban mai nhiều dư vị mới. Điển hình của nhận định, một khung cảnh, nhưng ở những thời điểm khác nhau cũng mang lại những cảm xúc rất riêng.

Vài điều thường thấy vào sáng cuối tuần ở Sài Gòn, tất nhiên chưa phải là tất cả, Sài Gòn còn những tiệm cà phê đa phong cách, còn những bảo tàng nhiều giá trị lịch sử, còn những triển lãm mang tầm vóc trong nước và cả quốc tế. Sài Gòn – TPHCM sáng cuối tuần cứ nhè nhẹ như thế, đủ đầy trải nghiệm, thong dong, thư thả, tạo điểm nhấn để người đi xa thấy nhớ.

Người ta nhắc đến Sài Gòn với vai trò là một đầu tàu kinh tế, nơi vận động nhanh, nhiều cơ hội và nhiều áp lực. Thật may vì vẫn còn một Sài Gòn êm đềm buổi ban mai cuối tuần, không gian mà những đau đáu, vướng mắc được biến tan, nhiều cảm xúc tiêu cực phần nào được giải tỏa, người ta lại hừng hực khí thế tiếp nối hành trình bằng một nguồn năng lượng thật lành.

Đã bao lâu bạn chưa cảm nhận được đủ đầy không khí của một Sài Gòn sáng cuối tuần?

Sống ở Sài Gòn, hy vọng bạn đã tận dụng triệt để sự đẹp xinh của những sáng cuối tuần, một yếu tố giản đơn nhưng đầy ý nghĩa để nhanh chóng tìm thấy ̀nh trong hành trình phát triển nhiều dư vị.